(CAO) Trang Thế Hy (1924 – 2015) được xem là một trong những nhà văn đương đại hàng đầu của văn chương Nam bộ nửa sau thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21.
Kỷ niệm 100 năm ngày sinh của tác giả (29/10/1924 – 29/10/2024), tuyển tập truyện ngắn Trang Thế Hy được NXB Trẻ phát hành.
Trang Thế Hy tên thật là Võ Trọng Cảnh, sinh tại Hữu Định, Châu Thành, Bến Tre. Ông tham gia hoạt động cách mạng trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, từng được trao tặng giải thưởng Văn học Nguyễn Đình Chiểu của Hội Văn nghệ giải phóng miền Nam (1960 – 1965) với truyện ngắn “Anh Thơm râu rồng”, tặng thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam năm 1994 với tập truyện “Tiếng khóc và tiếng hát”, tặng thưởng loại A của Ủy ban Toàn quốc liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam cho tập truyện ngắn “Nợ nước mắt” (2001)…
Tác phẩm gồm 14 truyện ngắn: Anh Thơm râu rồng, Nợ nước mắt, Về nhà trước cơn mưa, Mưa ấm, Nắng đẹp miền quê ngoại, Áo lụa giồng, Bức tranh không bán, Mấy dòng thư cũ, Sách và chim, Con cá không biệt tăm, Chút hào quang từ mảnh vỡ của một ngôi sao buồn, Vết thương thứ mười ba, Vừng trăng bên kia sông, Trăng đêm tân hôn.
Năm 2014, NXB Trẻ đã ký kết tác quyền trọn đời với nhà văn Trang Thế Hy. Danh mục tác phẩm do nhà văn trao quyền xuất bản, phát hành cho NXB bao gồm 65 truyện ngắn và 2 tiểu thuyết.
Cho đến nay, NXB đã có các tựa sách của ông gồm: Vết thương thứ mười ba, Đắng bitter và Ngọt sweet, Nợ nước mắt, Mưa ấm, Tiếng khóc và tiếng hát và Tuyển tập truyện ngắn Trang Thế Hy.
Những tác phẩm của Trang Thế Hy chân thực, sinh động, có sự hài hước nhẹ nhàng, đậm tính nhân văn và đặc biệt là “kho” lưu giữ những từ vựng miền Nam một thời.
Ông quan sát cuộc sống, lượm nhặt những “nét thiện” và sự kiên cường, bền bỉ trong những con người bình thường trong cuộc sống thường ngày. Để thấu tỏ những điều đó, tác giả đã nhìn đời bằng lăng kính nhân hậu và tinh tế.
Năm 1992, nhà văn Trang Thế Hy nghỉ hưu và về ẩn cư tại Bến Tre. Độc giả có thể thấy được thái độ tự trọng khi cầm bút của ông thông qua tác phẩm Chút hào quang từ mảnh vỡ của một ngôi sao buồn.