Đi tù vì cưỡng đoạt 3 con vịt về làm mồi nhậu

Thứ Hai, 03/04/2017 14:35  | Hoàng Thiên Lý

|

(CAO) 3 nam thanh niên cùng rủ nhau nhậu, sau vài tuần rượu chưa thấm vào đâu thì mồi đã cạn, giữa đêm khuya thanh vắng, biết rằng chẳng còn ai bán mồi thế là cả ba rủ nhau đi bắt vịt trộm về nhậu tiếp.

Từ chỗ đi bắt trộm vịt bị phát hiện, hai gã trai liền đe dọa người canh vịt để lấy 3 con vịt trị giá 360.000 đồng về nhậu cho thỏa cơn thèm.

Đối tượng bị truy tố trong vụ án này là Nguyễn Văn Dũng (SN 1991, trú thôn Hội Xương, xã Suối Hiệp, huyện Diên Khánh) và Phạm Phúc Đức (SN 1997, trú thôn Tân Xương 1, xã Suối Cát, huyện Cam Lâm). Theo nội dung cáo trạng truy tố thì khoảng 23h ngày 19-3-2016, sau khi ăn uống xong, Dũng điều khiển xe máy chở Đức còn Nguyễn Thanh Kiệt một mình điều khiển xe máy đi từ thị trấn Diên Khánh vào huyện Cam Lâm.

Khi đi đến khu vực trại nuôi vịt của ông Nguyễn Diệu (thuộc xã Diên Thạnh, huyện Diên Khánh), Dũng nói Đức dừng xe lại đi bộ vào bắt vịt đem về tiếp tục ăn nhậu, Kiệt cũng dừng xe đứng bên lề đường. Dũng và Đức đi vào trại nuôi vịt của ông Nguyễn Diệu, nghe tiếng chó sủa, Dũng nhặt một cục đá ném làm con chó không sủa nữa. Lúc này, ông Trần Văn Dũng và ông Trần Minh Tiến (là người trông coi trại vịt) nhìn thấy nói “Tụi mày vào bắt vịt trộm phải không ?”. Tuy không mang theo mã tấu nhưng Dũng nói lớn “Đưa cây hàng cho tao, thằng nào ra tao chém” làm ông Dũng và ông Tiến sợ không dám ra ngoài. Dũng bắt 2 con vịt, Đức bắt 1 con rồi cả hai mang đi đến xã Suối Cát làm thịt ăn. Theo định giá 3 con vịt trị giá 360.000 đồng.

Ngày 12-1-2017, TAND huyện Diên Khánh, Khánh Hòa mở phiên tòa đưa Dũng và Đức ra xét xử về tội cưỡng đoạt tài sản. Theo nhận định của HĐXX khi vào trại vịt của ông Nguyễn Diệu, các bị cáo (Dũng và Đức) đã đe dọa, dùng vũ lực uy hiếp tinh thần của ông Trần Văn Dũng và ông Trần Minh Tiến (là người trông coi trại vịt) để bắt 3 con vịt của ông Diệu trị giá 360.000 đồng.

Bị cáo Dũng và Đức

Hành vi thực hiện tội phạm trên của các bị cáo là rất nguy hiểm, đã xâm phạm đến quyền sỡ hữu tài sản của người khác, gây ảnh hưởng đến trật tự trị an tại địa phương và làm mất lòng tin trong nhân dân. Trong vụ án này, bị cáo Dũng là người khởi xướng, rủ rê bị cáo Đức, cũng là người trực tiếp đe dọa, uy hiếp tinh thần của ông Trần Văn Dũng và ông Trần Minh Tiến, sau đó bắt 2 con vịt của ông Diệu nên cần xử bị cáo mức hình phạt nghiêm khắc hơn so với bị cáo Đức.

Còn bị cáo Đức khi nghe bị cáo Dũng rủ đã đồng ý, tích cực tham gia, hỗ trợ cho Dũng và bị cáo cũng trực tiếp bắt 1 con vịt của ông Nguyễn Diệu, bản thân bị cáo mới chấp hành xong quyết định xử lý hành chính của UBND huyện Cam Lâm đưa vào Trường giáo dưỡng 24 tháng về hành vi trộm cắp tài sản nên đối với bị cáo cần phải áp dụng mức hình phạt thật nghiêm tương xứng với mức độ, hành vi mà bị cáo đã gây ra.

Tuy nhiên, xét các bị cáo thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải; đều là người lao động, trình độ học vấn thấp nên nhận thức pháp luật có phần hạn chế; phạm tội nhưng thiệt hại về giá trị tài sản không lớn nên sau khi nghị án TAND huyện Diên Khánh đã tuyên phạt Nguyễn Văn Dũng 9 tháng tù và Phạm Phúc Đức 6 tháng tù cùng về tội cưỡng đoạt tài sản. Đối với Nguyễn Thanh Kiệt hiện chưa xác định được nhân thân lai lịch. Cơ quan CSĐT Công an huyện Diên Khánh đã có thông báo truy tìm, khi nào xác định được sẽ xử lý sau.

Án tuyên xong, Dũng và Đức cùng làm đơn kháng cáo. Ngày 23-3-2017 TAND tỉnh Khánh Hòa mở phiên tòa phúc thẩm đưa 2 bị cáo ra xét xử. Tại phiên tòa, lúc đầu bị cáo Dũng cho rằng mình bị oan. Dũng khai, sau khi bị cáo vào bắt vịt xong, người trông coi vịt nói “đưa cây rựa đây cho tao, tao chém chết tụi này” nên bị cáo mới hô “đưa cây hàng cho tao, thằng nào ra tao chém” chứ không phải bị cáo đe dọa người chăn vịt trước rồi mới bắt vịt.

Vị thẩm phán phân tích: Chỉ cần đe dọa là phạm tội rồi, cưỡng đoạt 1.000 đồng cũng phạm tội, ở đây không áp dụng giá trị tài sản gì cả. Bị cáo bắt vịt của người ta để làm gì? Một thẩm phán hỏi. Dũng đáp “Dạ, bắt vịt về làm mồi nhậu”. Tiếp, tại sao trước đó bị cáo không kêu oan mà bây giờ lại kêu oan, ngoài các lời khai ra, trong bản cam đoan vợ bị cáo viết giúp cho bị cáo (bị cáo không biết chữ), bị cáo cũng thừa nhận hết hành vi của mình kia mà, có oan không? Lúc này, Dũng ngập ngừng một hồi rồi trả lời “Không oan”.

Tương tự Đức khai, hôm đó nhậu đang cao hứng thì hết mồi nhậu nên Dũng rủ đi kiếm trại vịt bắt vịt về làm mồi nhậu tiếp, khi vào trại vịt thì chó sủa nên Dũng lấy đá ném con chó, sau đó bị cáo nghe có người nói “đưa rựa cho tao, tao chém chết tụi này”... Vị Chủ tọa liền cắt ngang “Dọa chém người ta rồi bắt vịt sao nói người ta dọa chém, ngang nhiên đi vào bắt vịt của người ta về ăn nhậu, trong khi người ta bỏ công bỏ sức nuôi vịt để kiếm sống các bị cáo làm như vậy có đúng không?”. Nghe vị chủ tọa nói vậy, Đức chỉ biết cuối đầu im lặng.

Sau đó, vị Chủ tọa hỏi hai bị cáo có còn tiếp tục kháng cáo nữa hay không, nếu tiếp tục kháng cáo thì Tòa sẽ xem xét, giải quyết; đồng thời giải thích rõ cho 2 bị cáo hiểu rằng khi được Tòa chấp nhận thì các bị cáo không phải chịu án phí, còn tòa bác kháng cáo thì các bị cáo phải đóng án phí mất 200.000 đồng.

Cuối cùng, 2 bị cáo đồng loạt rút kháng cáo và Tòa đã đình chỉ xét xử phúc thẩm giữ nguyên mức án sơ thẩm.

Bình luận (0)

Lên đầu trang