(CAO) Mặc dù chiêu thức không mới nhưng với tài “diễn” như thật của nhiều kẻ lừa đảo, không ít người dân đặc biệt là các khu vực nông thôn vẫn “dính bẫy” của kẻ gian khiến tiền thì mất mà rước phải bực mình.
Đang ngồi hóng mát trước cửa nhà, bà Nguyễn Thị Mến (ngụ xã Cư Êbur, Đak Lak) thấy hai phụ nữ trẻ vừa nhìn ngó trước sau vừa bước thẳng về phía bà Mến.
Một trong hai người phụ nữ lên tiếng hỏi: “Bác cho cháu hỏi thăm UBND xã nằm ở đâu vậy ạ”.
Thấy khách lạ hỏi địa chỉ, bà Mến nhiệt tình chỉ đường giúp họ, bất ngờ một trong hai cô gái kéo tay bà Mến rồi nói tiếp: “Bọn cháu ở xa đến để hỗ trợ cho xã mấy chương trình mua hàng giá rẻ, lắp biển hiệu quảng cáo, thấy bác nhiệt tình nên bọn cháu muốn đăng ký cho bác đầu tiên”.
Trong lúc bà Mến còn bỡ ngỡ chưa hiểu chuyện gì thì cô gái lại tiếp tục: “Chúng cháu làm ở công ty TNHH phát sáng Đại Quang có trụ sở ở Hà Nội, hiện nay công ty đang phân phối mặt hàng mới là bóng đèn cảm ứng, rất giá trị khi nào cúp điện bác chỉ cần mang ra sử dụng tiện lợi lại đơn giản”, vừa nói cô gái vừa lôi trong cặp ra một chiếc hộp đựng bóng đèn, bằng động tác thành thạo cô gái lấy chiếc bóng ra và bấm vào đuôi đèn, chiếc bóng đèn lập tức phát sáng khiến bà Mến ngỡ ngàng.
Chiếc bóng đèn vài chục nghìn bị đẩy lên hàng trăm nghìn để lừa đảo
Dường như thấy “cá” đã “cắn câu”, hai cô gái kéo bà Mến ngồi xuống bậc thềm nhà rồi bắt đầu thuyết phục: “Cháu nói thật, giá công ty một chiếc bóng này là 779 nghìn nhưng nếu Bác mua thì cháu chỉ để lại cho bác 300 nghìn thôi với điều kiện bác phải ký hợp đồng cho chúng cháu thuê mặt bằng để đặt bảng hiệu quảng cáo và làm nhà phân phối cho công ty”.
Bà Mến thắc mắc về việc thuê đất đặt bảng quảng cáo thì cô gái tiếp tục giải thích: “Thật ra bọn cháu có nhiệm vụ đi tìm nhà phân phối để bán hàng và tìm địa điểm để lắp đặt bản hiệu quảng cáo với chi phí thuê là 3 triệu đồng một tháng, nếu bác đồng ý chúng cháu sẽ ký hợp đồng với bác để thuê mặt bằng và mỗi tháng công ty sẽ trả tiền cho bác; nhưng do công ty muốn kết hợp nên ai cho thuê mặt bằng thì sẽ kiêm luôn đại diện phân phối hàng cho công ty”.
Chưa kịp để bà Mến hiểu kỹ vấn đề hai cô gái nhanh nhảu nói đến lợi nhuận nhằm thuyết phục bà Mến chấp nhận: “Nếu làm đại diện cho công ty mỗi chiếc bóng đèn bác bán ra sẽ lời từ 300 đến 400 nghìn đồng, loại hàng này công ty cháu bán rất chạy trên thị trường”.
Thấy hai cô gái nói về mức thu nhập cao từ việc bán bóng đèn tự phát sáng đồng thời cũng đã được kiểm chứng hàng nên bà Mến nhanh chóng đồng ý đặt bút ký hợp đồng cho thuê mặt bằng.
Sau khi ký thỏa thuận hai cô gái trẻ “nại cớ” hàng đã bán phải có tiền về công ty trước còn việc thuê mặt bằng bộ phận khác sẽ thanh toán lại cho khách hàng nên yêu cầu bà Mến đóng tiền “hàng” là 3 triệu để nhận 10 bóng đèn phát sáng và hẹn sau hai tuần công ty sẽ cho người xuống lắp bảng hiệu quảng cáo và sẽ trả tiền thuê mặt bằng cho bà.
Tuy nhiên hơn 3 tuần rồi một tháng trôi qua bà Mến vẫn không thấy bất kỳ nhân viên nào xuống lắp bảng hiệu như lời hứa. Hốt hoảng bà gọi điện theo số điện thoại mà cô gái để lại thì hoàn toàn không có tín hiệu liên lạc, lúc này con trai bà mang bóng đèn ra tiệm hỏi mới biết giá trị thật của chúng chưa tới 100 nghìn đồng.
Theo chúng tôi tìm hiểu thì chiếc bóng đèn tự phát sáng thật ra chỉ là một bóng đèn bình thường, phần đuôi được gắn vào một cục pin sạc tích điện và hoàn toàn không phải là một loại bóng “thần kỳ” tự phát sáng như những kẻ lừa đảo huênh hoang với người mua.