Mảnh đời bất hạnh:

Tận cùng bi đát của gia đình một cựu binh

Thứ Tư, 21/10/2015 13:11  | Nguyên Thi

|

(CAO) Bị di chứng chất độc da cam khiến người cựu binh già đau yếu thường xuyên.Đau đớn hơn 3 cô con gái của ông bà cũng bị ảnh hưởng từ bố nên ngớ ngẫn đến tội nghiệp.Giờ tất thảy đều nhờ cậy vào người vợ già. Bất hạnh như bủa vây cả gia đình.

Đó là hoàn cảnh bị đát của gia đình cựu binh Lê Thường (67 tuổi) và bà Bùi Thị Liệu (66 tuổi) ở xóm 8 xã Diễn Hải huyện Diễn Châu (Nghệ An).

Nước mắt ngắn dài, bà Liệu trút bầu tâm sự khi kể về hoàn cảnh hết sức bất hạnh của gia đình: “Không có nỗi đau nào hơn nỗi đau khi 3 đứa con tôi rứt ruột đẻ ra lại mang bệnh tật thế này. Chúng nó chỉ có lớn mà không có khôn, nên mọi việc từ ăn uống, tắm rửa, vệ sinh cá nhân đều một tay thân già này làm suốt mấy chục năm qua. Đáng nhẽ ra ở tuổi này rồi, tôi chỉ việc quây quần bên con cháu nhưng đằng này từ khi lấy chồng chưa giây phút nào tôi được vui vẻ, nghỉ ngơi…”.

Ông bà có với nhau 7 người con. Năm 1971 người con trai đầu sinh ra khỏe mạnh bình thường. Sinh con không được bao lâu thì ông Thường được bổ sung vào Đại đội 4, Tiểu đoàn 4 – Trung đoàn 3 – Sư đoàn 271 sang chiến đấu ở chiến trường nam Lào. Trước diễn biến cam go, ác liệt của chiến tranh, đặc biệt là chất độc hóa học rải xuống khiến cho sức khỏe của ông bị giảm sút đi nhanh chóng.

Ba đứa con bị di chứng của chất độc hóa học - Ảnh: Nguyên Thi

Ở quê nhà bà Liệu vừa chăm sóc con, vừa lo lún vén cho gia đình, tăng gia lao động sản xuất và tham gia tích cực vào việc sửa đường, lấp hố bom mìn tại địa phương.

Đến năm 1973 ông được xuất ngũ trở về quê nhà thì cô con gái thứ hai là chị Lê Thị Hiền cũng chào đời, nhưng con sinh ra không được bình thường như lần sinh trước. Con nuôi mãi mà chẳng thấy lớn, chân tay thì co quắp lại, người lại hay bị co giật liên hồi.

Rồi lần lượt năm 1975 và 1977 hai cô con gái Lê Thị Lành và Lê Thị Quế được sinh ra nhưng đều có những biểu hiện của người chị. Đến lúc này ông bà mới ngờ rằng, phải chăng các con bị thế này một phần là do di chứng của chất độc hóa học dioxin đã ngấm vào ông, trong những năm tháng chiến tranh ác liệt.

Nhìn những đứa con mình sinh ra cứ ngớ ngẩn, liêu xiêu trong ngôi nhà trống hoác, đôi vợ già chồng như đứt từng khúc ruột.

Bà Liệu và những đứa con và cháu chỉ biết cười - Ảnh: Nguyên Thi

Sinh thêm được 3 đứa con nữa thì cũng là lúc ông Thường như kiệt sức. Vậy là một tay bà lo liệu chăm sóc cho cả chồng và đàn con, nhưng vất vả hơn cả vẫn là 3 đứa con bị bệnh tật, không có khả năng sinh hoạt như người bình thường.

Tưởng như thế là bất hạnh lắm rồi, nhưng đâu chỉ dừng lại ở đó. Cách đây 8 năm, cô chị Lê Thị Hiền trong một lần đi lang thang rồi bị hiếp dâm và sinh con đặt tên là Lê Thông, em sinh ra cũng không được nhanh nhẹn như người bình thường.

Giờ đây khi tuổi đã cao, sức khỏe cũng yếu đi nhiều nhưng bà cũng không được thảnh thơi ngày nào, khi phải một tay vừa lo 3 đứa con suốt ngày ngây dại. Mấy chục năm này, ngày nào cũng vậy, bà phải tự tay tắm rửa, vệ sinh cá nhân cho các con. Đến bữa ăn, bà lại phải tự tay đút cơm cho từng người một, có khi đút được cho người này thì người khác đã trốn đâu đó trong xó nhà hay chạy ra ngoài ngõ, bà lại phải tất tả đi tìm.

Chị Hiền bên đứa con ngờ nghệch của mình - Ảnh: Nguyên Thi

Ông Thường vốn ốm yếu thường xuyên, mấy hôm nay thời tiết thay đổi thất thường nên bệnh tình ông thêm nặng hơn, tấm thân vốn gầy yếu của ông nay như quắt lại chỉ còn thấy đôi mắt sâu hoắm.

Ông Thường - Ảnh: Nguyên Thi

“Cứ nghĩ đến các con, nghĩ đến lúc nhắm mắt xuôi tay đi trước chúng, tôi lại thấy lòng mình đau nhói”- ông Thường xót xa nói.

Bình luận (0)

Lên đầu trang