(CATP) Sau khi Barney Ward qua đời vào năm 2012 vì bệnh ung thư, các chuyên gia trong ngành đánh giá ông là huấn luyện viên có tài và là tay đua ngựa cừ khôi, dù ông đã dắt mối cho "Người cát" Timothy Burns giết 14 con ngựa đua danh tiếng trong giai đoạn 1981-1991.
Sinh năm 1941, Barney Ward lớn lên tại TP. Providence thuộc Rhode Island - bang nhỏ nhất nước Mỹ. Ông cưỡi ngựa thành thục từ khi còn bé nhưng không được đào tạo chính thức để trở thành kỵ mã. Sau khi tốt nghiệp Đại học Rhode Island, Ward chơi bóng bầu dục chuyên nghiệp trong vòng 1 năm và làm việc cho nhiều trang trại ngựa khác nhau trước khi tự nuôi rồi bán ngựa vào năm 1967. Đến cuối thập niên 1970, ông thành lập Trại ngựa Castle Hill ở Brewster, bang New York, trở thành 1 trong những tay đua ngựa hàng đầu trong thập niên này và những năm 1980, dù bị gãy cổ vào năm 1978. Ward từng lập kỷ lục trong môn nhảy ngựa vượt chướng ngại vật tại Triển lãm ngựa quốc gia năm 1975 và giành giải Mercedes Benz Grand Prix of Devon trị giá 15.000 đôla năm 1983.
Năm 1978, số phận đưa đẩy ông gặp và nhận cậu bé Tommy Burns 17 tuổi vào học việc, bắt đầu từ nhiệm vụ chải lông ngựa. Hai người có mối quan hệ thân thiết và Burns xem Ward như một người cha (dù lúc đó ông đã có 2 cậu con trai mà 1 trong 2 người là McLain, SN 1975, khi lớn lên đã 4 lần giành huy chương Olympic ở bộ môn nhảy ngựa vượt chướng ngại vật). Sau này, Ward trở thành mắt xích quan trọng: Kẻ dắt mối đem lại số "thương vụ” hành xử ngựa tàn bạo nhất cho Burns. Các nhà điều tra xác định trừ vụ giết chú ngựa tên "Chim ưng Henry" do James Druck yêu cầu, còn lại Ward đã đưa đường dẫn lối cho Burns trong 14 vụ giết ngựa để trục lợi bảo hiểm (BH). Số còn lại trong 36 người bị truy tố do liên quan đến đại án giết ngựa này tìm đến Burns chủ yếu qua các huấn luyện viên quen biết với Ward. Công thức tính toán của Ward rất đơn giản, được chia 10% khoản BH nhận được, thấp nhất là 5.000 đôla.

Barney Ward trên lưng ngựa (ảnh chụp năm 1989)
Năm 1996, Ward bị truy tố do sắp xếp để Burns giết 4 con ngựa từ năm 1987 - 1990, gồm: Condino, Rub the Lamp, Roseau Platiere (tổng số tiền BH cho 3 con ngựa này là 320.000 đôla) và Charisma. Với Condino - con ngựa đi khập khiễng và bị viêm khớp, Ward đã bán với giá 200.000 đôla. Đương nhiên người mua không hài lòng với hiệu suất của Condino và yêu cầu hoàn lại tiền. Ward từ chối đồng thời đề nghị người mua 1 lựa chọn khác: nhắm vào Sandman và được chấp nhận. Thế là tháng 3/1987, Burns mang theo sợi dây điện đến buổi trình diễn ngựa ở Tampa và chích vào con Condino.
Chú ngựa Roseau Platiere thuộc sở hữu của Paul Valliere - một kỵ mã kiêm huấn luyện viên trứ danh, người đang hướng dẫn con trai của Ward theo nghề cưỡi ngựa vượt rào. Năm 1989, Valliere không hài lòng với thành tích của Roseau Platiere nên Ward đã thu xếp để Burns "làm việc" với con ngựa này, tiền công là 5.000 đôla trích từ 57.000 đôla do công ty BH chi trả. Công ty này ít quan tâm tới giá trị thực của con ngựa được BH, họ chỉ cần tăng phí BH là đủ. Sau khi Burns khai về mình, Valliere đành chấp nhận 1 năm đeo máy ghi âm trong người để làm nội gián cho FBI điều tra và tiếp theo là 4 năm tù treo quản chế tại gia.
Ban đầu, Burns không khai ra tên của Barney Ward, nhưng sau khi FBI cho anh ta nghe băng ghi âm lời của Ward trong đó ông ta thừa nhận đã lên kế hoạch thủ tiêu Burns thì anh ta quyết định trả thù. Kết thúc phiên xử, Barney Ward bị tuyên án 33 tháng tù và 3 năm quản chế tiếp theo, trả 200.000 đôla cho công ty BH. Hiệp hội triển lãm ngựa Mỹ - tiền thân của Liên đoàn cưỡi ngựa Mỹ - đã cấm Barney Ward tham gia lĩnh vực này suốt đời. Trong một cuộc phỏng vấn năm 1999, Ward ngậm ngùi thú nhận: "Tôi đã phạm sai lầm!".
(CATP) Có lẽ Tommy Burns vẫn chỉ là người thợ chải lông ngựa nếu không được James Druck để mắt tới. Nhưng vào năm 1981, vị luật sư kiêm chủ Trang trại cổ Eagle Nest Farm (thành lập từ năm 1900) ở bang Florida rơi vào tình thế khó khăn tài chính và ông phải tìm cách có lợi nhất để thoát khỏi tình trạng này.