(CAO) Ngày 22/11, TAND TPHCM mở phiên xử sơ thẩm đã tuyên phạt Trương Quang Tú (SN 1987, ngụ tại Bà Rịa - Vũng Tàu) 16 năm tù về tội “lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”, đồng thời buộc bị cáo phải bồi thường cho bị hại 3,5 tỷ đồng.
Theo cáo trạng, tháng 10/2012, Công ty TNHH MTV Kinh Doanh Việt mua bán thẻ cào điện thoại đi động nhận Trương Quang Tú vào làm nhân viên kinh doanh. Tú là người chăm chỉ và cầu tiến nên sau thời gian làm việc hiệu quả, tháng 1/2014, Tú được công ty bổ nhiệm chức vụ phụ trách kinh doanh.
Với vị trí mới, Tú đảm nhận công việc giao hàng sỉ, quản lý nhân viên kinh doanh, nhập hàng cho công ty. Theo quy định của công ty, khi nhận hàng là thẻ cào điện thoại để giao cho khách hàng và thu tiền trong ngày phải tiến hành thanh toán tiền hàng ngày. Những đơn hàng quá 17 giờ trong ngày hoặc khách hàng thanh toán trễ thì đến trưa hôm sau sẽ đối chiếu và nộp tiền đã bán cho thủ quỹ.
Bị cáo Trương Quang Tú
Tuy nhiên để có tiền tiêu xài, Tú đã lợi dụng nhiệm vụ được giao, nảy sinh lòng tham đã chiếm đoạt tiền hàng của công ty.
Cụ thể, vào các ngày 28, 29, 30/1/2015, Tú nhận 8 đơn hàng là thẻ cào điện thoại các loại trị giá 3,5 tỷ đồng và nhận chuyển khoản của công ty số tiền 38 triệu đồng để Tú nhập hàng là thẻ cào điện thoại đi động.
Đến chiều ngày 30/1/2015, khi thủ quỹ tổng hợp số liệu đối chiếu những đơn hàng chưa thanh toán của ngày trước thì không liên lạc được với Tú. Cùng lúc đó, khách hàng có gọi đến điện đến công ty nói có hẹn thanh toán tiền hàng lúc 15 giờ mà đến 16 giờ vẫn không thấy Tú thanh toán tiền và gọi điện cho Tú cũng không được.
Sau nhiều lần gọi cho Tú không được, giám đốc công ty đã chủ động gọi điện cho khách hàng mua hàng theo các hoá đơn hàng xuất trong ngày 29/1/2015, thì các khách hàng đều trả lời đã lâu không mua hàng của Tú. Biết gặp phải kẻ gian nên sau nhiều lần liên lạc không thành, công ty đã gửi đơn nhờ pháp luật.
Ngày 20/10/2015, CQĐT khởi tố vụ án thì Tú bỏ trốn. Ngày 19/1/2016, CQĐT đã ra quyết định truy nã Tú. Đến ngày 23/7/2020, Tú bị bắt giữ.
Tại tòa, Tú thành khẩn nhận tội và cho rằng chỉ vì thiếu suy nghĩ trong lúc túng quẫn nên đã làm liều. Khi biết cơ quan điều tra đang truy tìm mình thì bị cáo trốn chạy vì sợ hãi.
Sau quá trình xét xử và nghị án, HĐXX xác định hành vi của bị cáo đã cấu thành tội như cáo trạng truy tố, xâm hại tài sản người khác, cần xử lý nghiêm để phòng ngừa răn đe, nên đã tuyên bị cáo Tú mức án trên.