(CAO) Dù nhận ra sai, rút đơn kiện nhưng theo quy định pháp luật, nguyên đơn vẫn phải nộp án phí . hơn 120 triệu đồng. Đây là bài học đắt giá cho những ai muốn náo động “công đường”.
Hầu tòa trong thời gian dài
Công ty TNHH Hòa Thuận trụ sở tại ấp Thanh Bình 2, xã Bình Châu, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu (BR-VT) do Giám đốc Nguyễn Ngọc Thuận (SN 1972) làm đại diện.
Ngày 2-10-2007, Công ty Hòa Thuận trúng đấu giá tài sản gồm 5.898m2 đất tại xã Bình Châu, huyện Xuyên Mộc và 4 trụ bơm xăng dầu. Cục Thi hành án (THA) tỉnh BR-VT đã có văn bản giao cho Hòa Thuận nhận giấy tờ đất; công ty đem thế chấp vay Ngân hàng BIDV chi nhánh tỉnh BR-VT 2,99 tỷ đồng.
Các đương sự nghe HĐXX phúc thẩm phán quyết
Do giấy chủ quyền (sổ đỏ) đứng tên bà Nguyễn Thị Ngọc Hương (chị ông Thuận, người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan trong vụ án) nên bà Hương phải ký thế chấp. Khi chưa hết hạn thanh toán nợ, dù không được sự đồng ý của Hòa Thuận nhưng bà Hương đã trả tiền cho ngân hàng, BIDV giao trả giấy tờ đất cho bà này trái quy định.
Ông Thuận đưa ra ba yêu cầu với bốn bị đơn: Trung tâm bán đấu giá (BĐG) tài sản tỉnh BR-VT cùng Cục THA tỉnh phải bàn giao tài sản BĐG cho Hòa Thuận và bồi thường thiệt hại 4,56 tỷ đồng (48 triệu đồng/tháng); BIDV trả lại sổ đỏ khu đất; tạm ngưng họat động cây xăng của Công ty TNHH Hà Lộc nằm trên khu đất 5.898m2.
Thụ lý đơn kiện từ cuối tháng 2-2013, Tòa án nhân dân (TAND) TP.Vũng Tàu đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm vào ngày 29-10-2015. Đại diện của một trong số bốn bị đơn cho biết, ông rất bất ngờ với vụ kiện nhưng phải theo theo hầu trong một thời gian dài rất mệt mỏi, khổ sở. Đươc biết, trước khi khởi kiện, phía ông Thuận đã gửi đơn tố cáo nhiều nơi, Công an tỉnh BT-VT vào cuộc điều tra, sau đó có kết luận không có sai phạm.
Tại phiên tòa, đại diện Cục THA tỉnh xác định: “Tuy rằng Công ty Hòa Thuận trúng đấu giá khu đất có cây xăng toạ lạc nhưng bà Hương là người đăng ký mua tài sản; đứng tên chủ sở hữu tài sản bảo lãnh cho Hòa Thuận vay. Rồi cũng chính bà Hương là người trả nợ ngân hàng và ngân hàng trả lại tài sản cho bà này là đúng theo quy định của pháp luật”.
Bà Hương cho biết, tất cả tài sản và Công ty Hòa Thuận là thuộc sở hữu của vợ chồng bà. Toàn bộ số tiền mua tài sản trúng đấu giá, thanh toán cho ngân hàng đều do bà trả; việc kinh doanh xăng dầu trên khu đất là của DNTN Tấn Hưng (do con gái bà làm chủ). Đến tháng 2-2010, bà bán khu đất cho Công ty Hà Lộc san lắp, xây dựng kinh doanh xăng dầu. Phía ông Thuận biết rõ nhưng không có ý kiến gì. Một thời gian dài sau mới khởi kiện.
Nguyên đơn méo mặt, bị đơn thở phào
Thẩm tra các tài liệu chứng cứ, kết quả thẩm vấn công khai tại phiên tòa, Hội đồng xét xử TAND TP Vũng Tàu nhận định, cả ba bị đơn gồm Trung tâm BĐG, Cục THA và BIDV đã thực hiện đúng quy định, không có lỗi trong vụ này.
Trước đây, khi ông Thuận làm đơn tố cáo Giám đốc BIDV chi nhánh tỉnh BR-VT tiếp tay cho bà Hương chiếm đoạt tài sản, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh BR-VT đã có kết luận tại văn bản số 699/BC-PC44(D93) ngày 1-11-2011: Khi Công ty Hòa Thuận làm thủ tục vay tiền tại BIDV thì tài sản thế chấp đã được công chứng và xác định tài sản là của bà Hương. Sau khi thanh toán hết nợ thì BIDV trả lại tài sản thế chấp cho bà Hương là đúng quy định.
Liên quan đến việc chuyển nhượng tài sản giữa vợ chồng và Hương với Công ty Hòa Lộc (bị đơn thứ tư), HĐXX xác định là đúng pháp luật.
Từ nhận định trên, HĐXX tuyên bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của Công ty Hòa Thuận; nguyên đơn phải nộp 117,32 triệu đồng án phí.
Sau khi tòa tuyên, ông Thuận đã làm đơn kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm. Tại phiên tòa phúc thẩm sáng 13-4-2016, trước mặt HĐXX TAND tỉnh BR-VT, ông Thuận xác định đã khởi kiện không đúng nên xin rút toàn bộ yêu cầu khởi kiện cũng như nội dung kháng cáo.
Chấp nhận yêu cầu của nguyên đơn, HĐXX quyết định hủy bản án sơ thẩm, đình chỉ giải quyết vụ án đồng thời tính lại án phí cho nguyên đơn do cấp sơ thẩm nhầm lẫn. Theo đó, Công ty Hòa Thuận phải nộp 112,56 triệu đồng án phí. Ngoài ra Hòa Thuận còn phải chịu hơn 15,32 triệu đồng chi phí đo vẽ, định giá…
Sau hơn ba năm khốn khổ hầu kiện, cả bốn bị đơn cùng thở phào nhẹ nhõm! Ngay khi kết thúc phiên tòa, bà Hương trao đổi với phóng viên Báo CATP trong nước mắt: “Không phải tài sản của mình nhưng Thuận em tôi vẫn lao vào tố cáo, kiện tụng để làm khổ sở gia đình, gây rắc rối phiền phức cho nhiều cơ quan chức năng. Sau nhiều năm, nó mới chịu dừng bước khi nhận ra sai lầm. Án phí phải nộp 112,56 triệu đồng là khoản tiền “khủng” với Thuận trong lúc này. Đây là bài học nhớ đời cho em tôi cũng như những ai thích kiện cáo lung tung, hay muốn “giỡn mặt” với tòa!”.