(CATP) Suốt 24 năm qua, Darlie Routier sống trong hồi hộp, lo âu từng ngày. Bị tuyên án tử về tội sát hại 2 con trai và xóa dấu vết, tạo dựng hiện trường giả, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tiêm thuốc độc, vĩnh viễn xa lìa đứa con trai út còn sống sót, nhưng cho tới hôm nay, gia đình và những người ủng hộ vẫn đang cố gắng minh oan cho cô, dù họ vẫn chưa đủ chứng cứ thuyết phục tòa án.
Cuộc gọi lúc nửa đêm
2 giờ 30 sáng 9-6-1996, chuông điện thoại của Tổng đài khẩn cấp 911 ở thị trấn Rowlett, bang Texas, Mỹ réo dồn dập. Đầu dây bên kia vọng lại tiếng kêu cứu thất thanh của 1 phụ nữ. Từ cuộc đối thoại bị đứt đoạn, nhân viên tổng đài hiểu rằng có kẻ bịt mặt đột nhập đâm chết 2 con trai nạn nhân trong lúc chúng đang ngủ, bản thân cô cũng bị thương khi chống cự và hung thủ đã chạy thoát.
Theo lời khai ban đầu, tối hôm trước Darlie cùng bé Devon (6 tuổi) và Damon (5 tuổi) xem truyền hình trong phòng sinh hoạt, chồng cô và con trai út ngủ trên lầu. Darlie thiếp đi trên ghế dài và giật mình tỉnh giấc do đau nhói ở cổ. Mở mắt ra, cô nhìn thấy 1 kẻ bịt mặt cầm dao đứng ngay bên cạnh. Darlie cố chống cự và bị thương ở tay. Hung thủ bỏ chạy qua gian bếp, xuống ga-ra xe và tẩu thoát. Darlie đuổi theo đến nhà bếp rồi quay lại tìm các con thì phát hiện Devon đã chết bởi 2 nhát dao vào ngực, còn Damon úp mặt xuống sàn với 6 vết chém xuyên lưng, không qua khỏi trên đường cấp cứu.
Vợ chồng Darlie Routier và hai bé trai Devon - Damon
Darin Routier - chồng của Darlie - và con trai út 8 tháng tuổi bình yên. Darin khai, anh tỉnh giấc khi nghe tiếng thủy tinh vỡ ở tầng dưới và tiếng hét của vợ, nhưng khi anh chạy xuống nhà thì hung thủ không còn ở đó. Tại bệnh viện, Darlie được khâu vết cắt chạy từ bên phải cổ qua ngực trái và vết rạch ở cổ tay phải. Theo lời Darlie tường trình sau khi xuất hiện, kẻ đột nhập là người đàn ông da trắng cao hơn 1,8m, mặc quần jeans và áo sơ-mi đen, đội nón kết, hắn đã làm rơi con dao dính máu trong lúc chạy và cô đã nhặt nó đặt lên bàn bếp.
Khám nghiệm hiện trường, cảnh sát phát hiện trừ tấm lưới cửa sổ nhà để xe bị cắt, họ không tìm thấy dấu hiệu đột nhập ở bất kỳ nơi nào khác trong và quanh nhà, mọi cánh cửa đóng chặt, ổ khóa vẫn vẹn nguyên. Theo lời khai của Darlie, kẻ sát nhân đã thoát ra ngoài qua hướng nhà để xe, nhưng mặt sàn bên trong và phía ngoài cửa sổ ga-ra không có dấu giày hoặc vết trượt chứng tỏ có người đã lọt qua cửa sổ, cũng chẳng có dấu máu nào, bụi bám trên cửa sổ vẫn còn nguyên. Các điều tra viên cho rằng khả năng tồn tại của "kẻ đột nhập" như lời khai của Darlie rất thấp.
Trên mặt chiếc kệ cao ngang bụng ngăn giữa phòng sinh hoạt và bếp có khá nhiều nữ trang: chiếc đồng hồ vàng, 13 nhẫn, vòng đeo tay, hoa tai, nên có vẻ như cướp của không phải là mục tiêu của "kẻ đột nhập".
"Bản đồ máu" lên tiếng?
Cảnh tượng tầng dưới vô cùng lộn xộn, vết máu dây khắp nơi, tập trung ở phòng sinh hoạt, hành lang, bếp, đặc biệt quanh bồn rửa chén, chiếc ly vỡ văng mảnh vụn trên sàn.
Hơn 100 mẫu máu đã được phân tích, tất cả đều của Darlie và các con, không thuộc về bất kỳ ai khác. Dựa vào kết quả đó, điều tra viên đã lập "bản đồ máu" để so sánh với các lời khai và họ phát hiện nhiều điều bất hợp lý. Tại sao ở trong bếp, đặc biệt khu sàn trước bồn rửa chén có rất nhiều dấu máu trong khi Darlie chỉ chạy ngang qua đây khi đuổi theo "kẻ đột nhập" đang tháo chạy? Chuyện gì đã xảy ra khiến Darlie bị thương trước bồn rửa?
Nếu quả thật Darlie bị "kẻ đột nhập" cắt cổ lúc đang ngủ trên ghế dài thì tại sao chiếc gối và tấm nệm dính rất ít máu và khá phẳng phiu? Thêm nữa, nếu quả thật Darlie đã vật lộn với kẻ tấn công mình thì máu của cô phải văng lên tường và đồ đạc xung quanh, nhưng tại hiện trường, máu chỉ tập trung thành vũng quanh xác 2 đứa trẻ.
Darlie khai, khi bỏ chạy ngang bếp, "kẻ đột nhập" vướng vào kệ rượu khiến chiếc ly rớt từ giá treo xuống sàn vỡ tan, đồng thời hắn cũng húc đổ chiếc máy hút bụi trong bếp. Tuy nhiên, theo các điều tra viên, những mảnh thủy tinh nằm bên trên dấu chân dính máu của Darlie, tức là máu đã xuất hiện trên sàn trước khi chiếc ly vỡ. Điều này trả lời cho câu hỏi: Vì sao lòng bàn chân của Darlie vẫn lành lặn khi cô vượt qua lớp thủy tinh vỡ để đuổi theo "kẻ đột nhập"?
Bồn rửa đã được lau bớt máu
Tương tự, nhiều dấu máu cũng văng tung tóe dưới chiếc máy hút bụi đổ ngửa trên sàn nhà, bánh xe để lại vệt lăn dính máu, trên tay cầm có dấu vân tay máu của Darlie. Vị trí này cho biết vào thời điểm cô nắm lấy tay cầm của chiếc máy thì nó gần như đứng thẳng trên mặt sàn, như vậy lời khai "kẻ đột nhập" húc đổ chiếc máy khi chạy không phù hợp với dấu vết hiện trường.
Khi xem kỹ hình dạng các vết máu nhỏ giọt trên sàn, chuyên gia về lĩnh vực này là Tom Bevel nhận xét tất cả đều tròn, có nghĩa là nguồn máu phía trên đang đứng yên hoặc chuyển động rất chậm. Nếu nguồn máu chuyển động nhanh - giả thiết là "kẻ đột nhập" cầm con dao dính máu bỏ chạy, các giọt sẽ rơi xuống theo đà chạy tạo thành những vết hình bầu dục hoặc tròn với "đuôi" nhỏ giống nòng nọc.
Vậy nếu không có "kẻ đột nhập" thì ai đã cầm con dao vấy máu kia di chuyển một cách "khoan thai" trong nhà? Hiện trường được dựng lại để Darlie nhúng chân vào máu giả rồi chạy và đi lại bình thường trên 2 dải băng trắng khác nhau, sau đó so sánh hình dạng và khoảng cách giữa các dấu chân thu được trong quá trình thực nghiệm với các dấu chân dính máu của cô ta tại hiện trường, kết quả cho thấy Darlie không hề đuổi theo "kẻ đột nhập", mà cầm con dao dính máu đi lại với tốc độ bình thường.
Darlie khai "kẻ đột nhập" đánh rơi dao trong bếp khi bỏ chạy và cô ta đã nhặt nó đặt lên mặt bàn bếp, nhưng khi Tom Bevel tiến hành thực nghiệm thả con dao dính máu từ độ cao của người đứng, với những tư thế cầm khác nhau, kết quả trên sàn hiện ra những dấu máu khớp đường rìa của lưỡi dao, nhưng cảnh sát không phát hiện được dấu máu tương tự trong bếp. Vì thế, lời khai con dao rơi cũng bị bác bỏ.
(Còn tiếp...)