Vụ án hơn 20 năm về trước
Theo tìm hiểu của Chuyên đề Công an TPHCM, chị Nguyễn Thụy Mai Phương là người con duy nhất của bà Nguyễn Kim Huệ (SN 1952, đã mất). Bà Huệ là người thừa kế theo di chúc hợp pháp phần đất diện tích 845,5m2 của mẹ là bà Nguyễn Thị Thuận (SN 1914, đã mất). Lúc còn sống, bà Thuận có tranh chấp lô đất 1.562,6m2 thuộc 1 phần các thửa đất 1149-1 đến 1149-3, tờ bản đồ 01, P.Mỹ Phước, TP.Long Xuyên, tỉnh An Giang với ông Nguyễn Văn Của. Tại địa chỉ là số 349/30 Trần Hưng Đạo, P.Mỹ Phước (cũ), nay là P.Mỹ Quý, TP.Long Xuyên, tỉnh An Giang. Năm 2003, bà Thuận mất, thừa kế là bà Huệ (chết tháng 8-2021) đi khiếu nại khắp nơi, rồi nay đến chị Phương tiếp tục kế thừa để đi khiếu nại...
Chị Nguyễn Thụy Mai Phương (SN 1990, tạm trú đường Nguyễn Duy, P12Q8, TPHCM) khiếu nại về việc UBND TP.Long Xuyên không thực hiện theo Quyết định số 2028/QĐUB-KN ngày 27-8-2002 của UBND tỉnh An Giang. Nguyên nhân từ việc UBND TP.Long Xuyên cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) cho ông Nguyễn Văn Của vào tháng 7-2002, trong khi trước đó, UBND tỉnh An Giang đã có Quyết định số 1630/QĐ-UB (ngày 20-8-1998), với nội dung: "Thu hồi quyết định số 147/QĐ-UB ngày 09/3/1996 của UBND tỉnh An Giang về việc công nhận quyền sử dụng đất cho ông Của diện tích 1.562,6m2.
Bà Huệ (ngày còn sống) cầu cứu, khiếu nại khắp nơi...
Trong thời gian này, bằng cách nào đó ông Của đã bán cho ông L.V.T 425,6m2 , bán cho ông P.T.S 291,5m2 và hai ông này được hợp thức hóa bằng các Quyết định 324/QĐ.UB về việc thu hồi đất của ông Của giao cho ông T. và Sở Địa chính cấp giấy xác nhận số 52/XNĐC về việc xin sử dụng đất của ông P.T.S. Ngày 04-8 và 28-8-1999, ông Của và bà Thuận có biên bản thỏa thuận (có sự chứng kiến của đại diện Sở địa chính, Phòng địa chính và cán bộ địa chính P.Mỹ Phước) là ông Của phải trả cho bà Thuận 845,5m2 đất tranh chấp (bà Thuận đồng ý không đòi ông Của phần đất mà ông này đã sang nhượng cho ông T. và S.).
Ngày 27-8-2002, UBND tỉnh An Giang ban hành Quyết định số 2028/QĐUB.KN (Quyết định 2028), nội dung: "Thu hồi quyết định số 1630/QĐ.UB ngày 20-8-1998 về việc giải quyết khiếu nại của bà Thuận; Các quyết định hành chính về quản lý đất đai, về giải quyết tranh chấp và giải quyết khiếu nại đối với vụ việc của bà Thuận và ông Của đã ban hành trước đây có nội dung trái với quyết định này đều bãi bỏ; ông Của và bà Thuận có trách nhiệm tiếp tục thực hiện đầy đủ quyền và nghĩa vụ của mình theo biên bản ngày 04-8-1999 và biên bản thỏa thuận thực hiện ngày 28-8-1999; Giám đốc Sở Địa chính chịu trách nhiệm kiểm tra, hướng dẫn cho ông Của và bà Thuận thực hiện các nghĩa vụ của người sử dụng đất theo biên bản ngày 04-8-1999 và biên bản thỏa thuận ngày 28-8-1999.
Tuy nhiên, UBND TP.Long Xuyên không thực hiện Quyết định 2028 của UBND tỉnh An Giang mà lại tiến hành cấp GCNQSDĐ cho ông Của để ông này tiếp tục lấy hết phần đất còn lại của bà Thuận 845,5m2, sang bán cho ông P.V.T 553,1m2 và ông Đ.T.H 292,4m2.
Phán quyết của tòa án...
Không đồng ý với Quyết định 1630, ngày 01-10-1998, ông Của có đơn khiếu nại tới UBND tỉnh và ngày 26-6-1999, UBND tỉnh ra công văn số 121/CV.UB trả lời ông Của, có nội dung bác đơn khiếu nại của ông Của. Ngày 07-7-1999, Sở Địa chính có công văn số 125/CV.ĐC đề nghị UBND tỉnh An Giang cho tổ chức thi hành quyết định số 1630/QĐ.UB và được UBND tỉnh chấp thuận. Ngày 30-7-1999, đang trong thời gian tổ chức thi hành Quyết định 1630/QĐ-UB, ông Của có đơn khởi kiện hành chính tới TAND tỉnh đối với QĐ 1630/QĐ-UB.
Thế là vụ tranh chấp kéo dài 25 năm, trong đó toà án giải quyết từ cấp sơ thẩm, phúc thẩm, giám đốc thẩm. Và Quyết định cuối cùng nêu tại Bản án số 24/HCPT ngày 29-8-2002 của TAND Tối cao tại TPHCM là các bên phải thực hiện Quyết định số 2028/QĐUB.KN (Quyết định 2028) ngày 27-8-2002 của UBND tỉnh An Giang.
Nội dung Quyết định 2028, các bên thực hiện theo Biên bản thoả thuận ngày 04-8 và 28-8-1999 là ông Của phải trả cho bà Nguyễn Thị Thuận 845,5m2 đất tranh chấp. Đồng thời, ông Của cũng nhận quyết định số 2028/QĐ-UBKN của UBND tỉnh An Giang tại phiên tòa và đã rút đơn khởi kiện, đơn kháng cáo vụ án hành chính đối với vụ án trên.
Thế nhưng, mặc dù đã rút đơn khởi kiện, ngày 12-10-2002, ông Của cùng một số người có nghĩa vụ liên quan lại có đơn đề nghị Chánh án TAND Tối cao về việc xem xét theo thủ tục Giám đốc thẩm đối với bản án hành chính phúc thẩm số 24/HCPT ngày 29-8-2002 của TAND Tối cao tại TPHCM.
Như vậy, vụ án kiện cáo tiếp tục kéo dài... cho đến khi Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao xét xử giám đốc thẩm vụ án Hành chính giữa người khởi kiện là ông Của và người bị kiện là UBND tỉnh An Giang, rồi ban hành Quyết định Giám đốc thẩm số: 02/HDTP-HC, ngày 29-5-2003 có nội dung: "Sửa một phần bản án hành chính phúc thẩm số: 24/HCPT ngày 29-8-2002 của Toà phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM, Hủy bản án hành chính sơ thẩm số: 02/HCST ngày 18-7-2000 của TAND tỉnh An Giang. Đình chỉ việc giải quyết vụ án hành chính giữa người khởi kiện là ông Của và bên bị kiện UBND tỉnh An Giang (đối với việc khiếu kiện Quyết định giải quyết khiếu nại số: 1630/QĐ-UB ngày 20-8-1998 của UBND tỉnh An Giang)".
Như vậy là quá rõ, kết quả cuối cùng của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao vẫn giữ nguyên Quyết định 2028/QĐUB.KN. Như đã nêu trên, nội dung Quyết định 2028 là các bên phải thực hiện theo Biên bản thoả thuận ngày 04-8 và 28-8-1999, Giám đốc Sở Địa chính có trách nhiệm kiểm tra, hướng dẫn cho ông Của và bà Thuận thực hiện các nghĩa vụ của người sử dụng đất theo Biên bản thoả thuận ngày 04-8-1999 và biên bản thỏa thuận thực hiện ngày 28-8-1999, là ông Của phải trả cho bà Nguyễn Thị Thuận 845,5m2 đất tranh chấp.
UBND TP.Long Xuyên bất chấp cấp tỉnh và phán quyết của tòa án
Vụ việc tưởng chừng đã được UBND tỉnh An Giang cũng như phán quyết của Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao như vậy, trong lúc đang diễn ra tranh chấp ở tòa án, thì bất ngờ vào tháng 7-2002, UBND TP.Long Xuyên lại cấp GCNQSDĐ cho ông Của(!?). Chưa hết, ngay sau đó ông Của đã sang nhượng mảnh đất này cho hai ông P.V.T và ông Đ.T.H. Điều đáng nói là sau khi nhận sang nhượng từ ông Của, 2 ông T. và H. cũng được cấp GCNQSDĐ.
Trong khi đó, vào ngày 02-8-2002, UBND tỉnh An Giang ban hành công văn số 1689/CV.UB yêu cầu Sở Xây dựng và Phòng Quản lý đô thị khẩn trương lập thủ tục tạm đình chỉ việc xây dựng nhà của ông Của. Đến ngày 22-8-2002, Sở Xây dựng có báo cáo số 35/BC-SXD về việc tạm đình chỉ xây dựng nhà theo công văn số 1689/CV.UB của UBND tỉnh, thế nhưng không hiểu bằng cách nào hai ông T. và H. vẫn xây dựng được nhà kiên cố trên mảnh đất vừa sang nhượng từ ông Của.
Kỳ lạ hơn nữa với diễn biến sau khi có Quyết định 2028, đó là ngày 11-10-2002, UBND TP.Long Xuyên có Công văn 520/CV.UB, xin ý kiến UBND tỉnh An Giang chỉ đạo thực hiện Quyết định 2028. Đến ngày 04-8-2003, UBND tỉnh An Giang có Công văn 127/CV.UB.KN yêu cầu Chủ tịch UBND TP.Long Xuyên tổ chức thực hiện Quyết định 2028 trước 15-9-2003. Tuy nhiên, chị Phương chờ dài cổ vẫn không thấy UBND TP.Long Xuyên tổ chức thực hiện Quyết định 2028 theo chỉ đạo của UBND tỉnh An Giang.
Khôi hài hơn là gia đình chị Phương liên tục khiếu nại nhiều nơi suốt hàng chục năm trời... cho đến mãi ngày 20-02-2013, UBND TP.Long Xuyên mới có Công văn số 259 trả lời gia đình bà Phương với nội dung trả lời là "chờ kết quả giải quyết của UBND tỉnh An Giang"(!?).
Nước mắt người ở lại...
Chị Phương nay là vai cháu trong gia đình đã gánh tiếp vụ khiếu nại, cầu cứu khắp nơi cho hai người đã khuất trong oan ức. Chị Phương cho biết: "Suốt hơn 20 năm qua, bà ngoại tôi rồi đến mẹ tôi kêu cứu nhiều nơi, cho đến khi lần lượt bà và mẹ tôi đều đã qua đời. Tôi tiếp tục đi kêu oan cho hai bà, kính đề nghị UBND TP.Long Xuyên thực hiện bản án đã có hiệu lực pháp luật và Quyết định 2028 của UBND tỉnh An Giang, vậy mà vẫn chưa có cơ quan nào giải quyết?
Chị Phương bức xúc, cơ quan cấp tỉnh cần làm rõ trách nhiệm cá nhân và đơn vị thuộc UBND TP.Long Xuyên trong việc không thực hiện bản án có hiệu lực thi hành và Quyết định 2028 trong suốt 20 năm qua. Ngăn chặn việc chuyển nhượng các thửa đất trên cho đến khi Cơ quan chức năng có kết luận giải quyết vụ việc. Thu hồi 553,1m2 đất mà ông Của đã sang nhượng cho ông T., thu hồi 292,4m2 mà ông Của đã sang nhượng ông H. trái pháp luật để trả lại cho gia đình.
Chị Phương cho biết: "Đây là đất gắn liền tổ tiên nhiều đời của chúng tôi. Vì sai phạm của UBND TP.Long Xuyên mà các đời con cháu chúng tôi không còn đất ở, phải tha hương cầu thực tìm lên TPHCM kiếm sống qua ngày, hiện nay tôi phải thuê trọ tại TPHCM trong khi trông chờ chính quyền giải quyết khiếu nại thấu tình đạt lý”.