Xuất thân “sạch” của các bị can
Bản kết luận xác định nhân thân của 3 bị can trong vụ trọng án đều rất “sạch”, chưa hề có tiền án, tiền sự.
Sau khi học hết lớp 12 tại An Giang, Nguyễn Hải Dương (SN 1991) theo cha lên TP.HCM và học Trung cấp công nghiệp tại tỉnh Bình Dương. Đến năm 2011, Dương đi làm công nhân (thợ mộc) tại Công ty TNHH TM Tam Hữu của người chú ở ấp 1, xã Nhị Bình, H.Hóc Môn, TP.HCM và ở cùng với cha ruột tại đây.
Bị can Nguyễn Hải Dương, Vũ Văn Tiến và Trần Đình Thoại (từ trái sang)
Bị can Vũ Văn Tiến (SN 1991, tên gọi khác là Bé), quê gốc ở tỉnh Cà Mau nhưng cha mẹ lên Bình Phước lập nghiệp nên Tiến cũng đi theo cùng gia đình từ cuối năm 1991. Tiến học đến lớp 4 thì nghỉ học ở nhà phụ giúp gia đình và học nghề sửa xe máy. Đến năm 2010, Tiến đi làm công nhân (thợ mộc) tại công ty nơi Dương làm việc.
Còn Trần Đình Thoại (SN 1988, quê tỉnh Vĩnh Long), ngụ đường Phạm Văn Đồng, P.3, Q.Gò Vấp, TP.HCM. Lúc nhỏ ở quê, Thoại học hết lớp 8 thì nghỉ học và học nghề điện lạnh tại Trường dạy nghề quận Phú Nhuận.
Sau đó đi làm thuê ở nhiều nơi và đến tháng 11-2012, Thoại phụ bán quán ăn cho người chị họ tại đường Phạm Văn Đồng, P.3, Q.Gò Vấp, TP.HCM. Bản thân cả 3 bị can trên, chưa từng có tiền án, tiền sự gì cho đến khi gây ra vụ án đặc biệt nghiêm trọng.
Âm mưu ghê rợn từ… hận tình
Khoảng tháng 10-2013, Nguyễn Hải Dương tình cờ quen và quan hệ tình cảm yêu đương Lê Thị Ánh Linh (nạn nhân trong vụ trọng án) qua mạng xã hội (Zalo) khi Linh đang học tại TP.Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương.
Sau khi giới thiệu với gia đình thì cha mẹ Linh (ông Lê Văn Mỹ và bà Nguyễn Lê Thị Ánh Nga) đồng ý. Từ đó, cứ vào dịp cuối tuần Dương về nhà Linh chơi. Đến khoảng tháng 2-2015, Dương phát hiện Linh quen người thanh niên khác và biết được nguyên nhân là do ý muốn của mẹ Linh (bà Nga)nên cả hai đồng ý chia tay. Không lâu sau, Dương có bạn gái mới nhưng cảm thấy sống không thể thiếu Linh được.
Từ đó đem lòng thù hận mẹ Linh vì nghĩ rằng do bà ngăn cản. Vì vậy Dương nảy sinh ý định giết Linh và cả gia đình của Linh rồi tự tử.
Ngôi nhà xảy ra vụ án mạng 6 người trong một gia đình làm rúng động cả nước
Để thực hiện âm mưu của mình, Dương chuẩn bị công cụ (mua 1 khẩu súng bắn bi sắt, 1 khẩu súng bắn điện, 1 con dao bấm, găng tay cao su, dây rút, băng keo, dây vải, gậy 3 khúc, bình xịt hơi cay và 1 sim điện thoại rác để liên lạc dụ dỗ anh họ ở chung nhà với Linh là Dư Minh Vỹ mở cửa).
Sau đó Dương rủ Thoại cùng tham gia với lý do Dương góp tiền làm ăn khoảng 800 triệu với nhà ông Mỹ nhưng bị quỵt không trả nên phải lên cướp lại. Dương chỉ lấy đủ số đó, còn lại là của Thoại. Dương cũng cho Thoại biết là Dương đã chuẩn bị súng, dao, … đầy đủ và có Vỹ sẽ mở cửa cho mình vào nhà ban đêm. Lúc đó sẽ “xử” (giết) Vỹ để vào nhà cướp tiền đồng thời giết hết người trong nhà để diệt khẩu rồi về .
Thoại đồng ý và cả hai chở nhau bằng xe mô tô đến nhà ông Mỹ lúc 2 giờ sáng ngày 5-7 để ra tay. Dương nhắn tin cho Vỹ ra mở cửa những mãi không thấy ra nên cả 2 quay về nhà trọ (xã Nhị Bình, H.Hóc Môn) để chờ đêm tối tiếp tục đi cướp, giết.
Tuy nhiên, Thoại đổi ý và lấy cớ về quê thăm bà ngoại bị bệnh. Trước khi về quê, Thoại đưa cho Dương 1 con dao Thái Lan do Thoại mua để gây án (sau này Dương dùng để đâm bà Nga tử vong).
Tang vật của vụ án
Vì Thoại không tham gia cùng với mình nên Dương gặp Tiến và rủ tiến hỗ trợ cho mình với lý do như Dương nói với Thoại nhưng không cho Tiến biết là sẽ giết người diệt khẩu. Sau khi lưỡng lự thì Tiến cũng đồng ý hành động cùng Dương và vụ trọng án đã xảy ra khiến 6 người thiệt mạng lúc rạng sáng ngày 7-7, tại Công ty sản xuất chế biến gỗ Quốc Anh (cạnh QL13, thuộc ấp 2, xã Minh Hưng, H.Chơn Thành) gồm: ông Lê Văn Mỹ (SN 1967, tên thường gọi là Quốc), bà Nguyễn Lê Thị Ánh Nga (SN 1973, tên thường gọi là Ánh, vợ ông Mỹ), Lê Thị Ánh Linh (SN 1993, tên thường gọi là Bi, con gái ông Mỹ), Lê Quốc Anh (SN 2000, tên thường gọi là Bin, con trai ông Mỹ), Dư Ngọc Tố Như (SN 1997, tên thường gọi là Bo, cháu ruột bà Nga) và Dư Minh Vỹ (SN 2001, tên thường gọi là Bôn, là cháu bà Nga).
Duy nhất bé gái con út của ông Mỹ là Lê Thị Gia Linh (tên thường gọi Bé Na, 18 tháng tuổi) còn sống sót.
Quá trình ra tay tàn độc
Khoảng 23 giờ 50 phút ngày 6-7, Nguyễn Hải Dương chở Vũ Văn Tiến bằng xe mô tô đi từ H.Hóc Môn (TP.HCM) lên xã Minh Hưng, H.Chơn Thành mang theo ba lô đựng công cụ gây án gồm: 2 khẩu súng, 2 con dao, 8 sợi dây rút, 1 dây quai ba lô, 1 cuộn băng keo, 1 đôi găng tay cao su, khẩu trang, 1 bình xịt hơi cay) đến nhà ông Lê Văn Mỹ để cướp tài sản và giết người.
Khoảng gần 2 giờ sáng ngày 7-7, Dương và Tiến đến cổng nhà ông Mỹ. Do Dương đã nhắn tin trước đó là đến gặp Vỹ để cho gà và tiền nên Vỹ mở cửa hành lang lầu một trèo tường xuống đất rồi ra mở cổng chính cho Dương và Tiến vào sân. Sau vài câu trao đổi qua lại thì Dương và Tiến bất ngờ bịt miệng, đè xuống đất bóp cổ cho Vỹ bất tỉnh, Dương rút dao đâm vào ngực và cổ khiến Vỹ tử vong.
Dương và Tiến thực hiện lại hành vi giết nạn nhân Vỹ trong buổi thực nghiệm
Lúc này, Tiến đòi về thì Dương không đồng ý và kêu Tiến phải đi theo hành động theo kế hoạch đã bàn từ trước. Tiếp đó, Dương và Tiến leo tường rào lên tầng 1 ngôi biệt thự của ông Mỹ vào phòng của Linh và Như đang ngủ (theo lối Vỹ đã đi ra) rồi khống chế bịt miệng trói tay Linh và Như vào song cửa sổ phòng ngủ.
Sau đó, Dương và Tiến đi xuống tầng trệt vào phòng ông Mỹ, bà Nga và Quốc Anh đang ngủ khống chế, trói tay từng người và trao khả nơi cất tiền nhưng không ai chỉ nơi cất tiền cả (mặc dù khi đó trong phòng ngủ có hơn 1,7 tỷ đồng).
Nguyễn Hải Dương Dương đưa Quốc Anh sang phòng bên cạnh tra khảo nơi cất tiền nhưng không được, Dương liền kêu Tiến dùng dây siết cổ Quốc Anh rồi Dương dùng gối đè vào mặt cho bất tỉnh và dùng dao đâm vào vùng ngực trái khiến Quốc Anh tử vong tại chỗ.
Hạ sát Quốc Anh xong, Dương và Tiến tiếp tục bịt mắt rồi dẫn bà Nga sang phòng bên để tra khảo. Đúng lúc đó có tiếng điện thoại của bà Nga đổ chuông thì Dương đưa cho bà Nga nghe và nói là “không có gì, ngủ đi”. Khi nghe bà Nga nói 4 giờ tài xế đến nhà chở gỗ thì Dương yêu cầu bà Nga gọi điện thoại bảo tài xế 7 giờ sáng hãy tới. Tiếp đó, Dương và Tiến đưa bà Nga vào phòng bên để tra khảo tiền rồi ra tay sát hại bà Nga tương tự như Quốc Anh.
Tiếp đến, Dương và Tiến quay lại phòng ông Mỹ tiếp tục tra khảo nơi cất tiền rồi ra tay sát hại ông Mỹ ngay trong phòng ngủ. Riêng Bé Na vẫn nằm ngủ say, không hề hay biết gì.
Dương và Tiến tiếp tục đi lên tầng 1 và tách Như sang phòng bên để tra khảo nơi cất tiền rồi sát hại cháu Như. Đến lượt Linh là người cuối cùng cũng bị Dương và Tiến lạnh lùng ra tay sát hại sau khi tra khảo tiền không được. Trước khi xuống tay với Linh, Dương còn nói nhỏ vào tai Linh rằng “tất cả những gì xảy ra hôm nay là do anh bị đối xử”.
Xong xuôi, 2 tên sát nhân vơ vét được 5 chiếc điện thoại, 1 Ipad, 1 máy tính xách tay và hơn 4 triệu đồng tiền mặt cùng một số công cụ gây án bỏ vào túi xách, đồng thời lấy 2 chiếc quần và 1 đôi giày tại nhà ông Mỹ thay vào (vì quần của Dương và Tiến dính máu) để tẩu thoát.
Khi vừa ra đến cửa thì nghe tiếng bé Na khóc trong phòng (nơi ông Mỹ bị giết), Dương liền quay lại và không nỡ ra tay sát hại bé vì thương bé còn nhỏ nên dỗ cho bé Na ngủ rồi mới ra xe mô tô với cùng Tiến tẩu thoát về H.Hóc Môn.
Quá trình thu thập những dấu vết tại hiện trường và khám nghiệm tử thi các nạn nhân đối chiếu với lời khai của 3 bị can Dương, Tiến và Thoại là trùng khớp. Tổng trị giá tài sản mà Dương và Tiến chiếm đoạt là 49.227.058 đồng. Kết luận giám định tâm thần đối với Dương và Tiến khẳng định cả 2 đều không có bệnh tâm thần, đủ năng lực chịu trách nhiệm hình sự trước, trong và sau khi gây án.
Đề nghị truy tố tội Giết người và Cướp tài sản
Như vậy, bị can Nguyễn Hải Dương với sự giúp sức của bị can Vũ Văn Tiến đã cố ý thực hiện hành vi đột nhập vào nhà ông Mỹ khống chế, dùng dao đâm lần lượt các nạn nhân dẫn đến tử vong rồi chiếm đoạt tài sản trong nhà ông Mỹ.
Mặc dù trong khi thực hiện, Tiến có ý định dừng lại (trước khi Dương đâm Vỹ, trước và sau khi khống chế Như, sau khi giết Quốc Anh, bà Nga và ông Mỹ) nhưng đó là do Tiến sợ bị phát hiện. Sau khi Dương nói mang tính chất động viên thì Tiến tiếp tục thực hiện hành vi dùng dây sạc điện thoại siết cổ các nạn nhân rất tích cực, hậu quả là Dương và Tiến tiếp tục giết chết thêm 5 người nữa.
Công an khám nghiệm bên trong ngôi nhà xảy ra án mạng
Hành vi của Dương và Tiến đủ yếu tố cấu thành tội “Giết người”, “Cướp tài sản” quy định tại Điều 93, 133 Bộ Luật hình sự. Còn bị can Trần Đình Thoại, đã biết rõ kế hoạch và mục đích gây án của Dương, cùng với Dương mang theo công cụ đến nhà ông Mỹ để gây án nhưng do Vỹ không ra mở cổng nên cả 2 không thực hiện được hành vi phạm tội như kế hoạch đã bàn bạc với nhau.
Thượng tá Nguyễn Văn Đợi, Phó Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bình Phước cho biết: “Tất cả các tình tiết trong vụ án đã được làm sáng tỏ. Đến nay cơ quan điều tra đã hoàn tất công tác đấu tranh lấy lời khai 3 bị can và chính thức kết luận về vụ án. Tuy nhiên trong vụ án này, việc đấu tranh đối với từng bị can rất khó khăn. Hầu như từng bị can chỉ thừa nhận nhưng hành vi phạm tội mà cơ quan điều tra đã xác minh làm rõ. Trong đó, việc chứng minh hành vi phạm tội của bị can Trần Đình Thoại là khó khăn nhất. Đây cũng chính là lý do mà quá trình tiến hành phần tố tụng của cơ quan điều tra phải kéo dài hơn dự kiến ban đầu là một tháng rưỡi”.
Trên đường về Thoại chủ động nói với Dương khi về Thoại sẽ mua thêm 1 con dao Thái Lan để ngày mai đi tiếp (đã mua ngày 5-7). Mặc dù sau đó Thoại không đi gây án với Dương nữa nhưng không những không can ngăn Dương thực hiện hành vi phạm tội mà Thoại còn cung cấp hung khí (dao Thái Lan) cho Dương và để mặc cho hậu quả sau đó xảy ra.
Chính con dao này, vào ngày 7-7, Dương đã dùng làm công cụ phạm tội cùng với Tiến, Dương sử dụng con dao này đâm bà Nga dẫn đến tử vong. Hành vi của Thoại là đồng phạm với Dương về tội “Giết người”, “Cướp tài sản” quy định tại Điều 93, 133 Bộ Luật hình sự.
Căn cứ Điều 162, 163 Bộ Luật tố tụng hình sự, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bình Phước kết luận điều tra vụ án, chuyển hồ sơ đến Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Bình Phước đề nghị truy tố bị can Nguyễn Hải Dương, Vũ Văn Tiến và Trần Đình Thoại theo tội danh và điều luật trên.